tag:blogger.com,1999:blog-36838110324025285082024-03-09T04:22:16.200+07:00Vũ Quang VinhCuộc Sống Thật Đẹp Khi Yêu Và Được YêuVũ Quang Vinhhttp://www.blogger.com/profile/10010536421913435753noreply@blogger.comBlogger4125tag:blogger.com,1999:blog-3683811032402528508.post-86819173605225365972009-12-15T14:43:00.003+07:002009-12-15T15:22:41.382+07:00Sự Mong Manh Giữa Lừa Dối Và Hiểu Lầm<div style="text-align: justify;"><span style="color: rgb(255, 0, 0);"><span style="font-weight: bold;">Cuộc đời vốn dĩ nó đã có quá nhiều hiểu lầm. Trong tình yêu lại càng như vậy. Chúng ta không phải là thánh để mà hiểu tất cả, biết tất cả. Vì thế mới có ghen.<br />Danh giới giữa sự lừa dối và hiểu lầm là rất mong manh. Cho nên muốn giữ được tình yêu thì đừng để xảy ra những hiểu lầm, phòng tránh hiểu lầm, nhất là những hiểu lầm không đáng có.<br />Em không những không tránh cho tôi mà càng ngày lại càng tạo ra những hiểu lầm. Sự việc cứ liên tục xảy ra trước mắt như muốn trêu ngươi tôi. Em thì cứ luôn miệng nói không có gì, phải tin tưởng nhau, và cứ vô tư làm những việc mình thích. Mặc dù điều đó không đúng, không nên làm và cực kỳ có hại cho tình yêu.<br />Và chuyện gì đến cũng đã đến. Mặc dù tôi đã biết kết cục này sớm muộn cũng sẽ xảy ra. Nhưng kết thúc như hiện tại thì buồn quá, đau đớn quá.<br /></span></span></div>Vũ Quang Vinhhttp://www.blogger.com/profile/10010536421913435753noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3683811032402528508.post-53225131419402454522009-12-15T14:14:00.003+07:002009-12-15T14:41:38.225+07:00Niềm Tin Trong Tình Yêu<div style="text-align: justify;"><span style="color: rgb(255, 0, 0); font-weight: bold;">Em trách tôi sao không tin em 100%. Em trách tôi sao không để ý đến tâm sự của em. Em nói với tôi khi đã yêu em thì phải tin em. Em đã đúng và tôi đã sai khi không tin em, nghi ngờ em? </span><br /><span style="color: rgb(255, 0, 0); font-weight: bold;">Em ơi! Tôi cũng chỉ là con người bằng xương bằng thịt. Tôi cũng như em: biết yêu, biết ghét, biết giận, biết buồn. Và trong tình yêu tôi biết ghen. ghen thật là nhiều.</span><br /><span style="color: rgb(255, 0, 0); font-weight: bold;">Dù luôn miệng nói ra là khi yêu phải tin tưởng nhau tuyệt đối, nếu không không thể yêu nhau dài lâu được. Nhưng mà để có được niềm tin của nhau phải trên cơ sở cả hai cùng hành động, xây dựng niềm tin cho nhau. Đó là việc luôn quan tâm nhau, hết lòng sống vì nhau, thể hiện cho mọi người biết người mình yêu là duy nhất. Lúc đó niềm tin sẽ tự "đầy", không cần nói là phải tin nữa. </span><br /><span style="color: rgb(255, 0, 0); font-weight: bold;">Nhưng em lại làm ngược lại. Em bắt tôi phải tin em khi mà em luôn không mang đến cho tôi niềm tin tuyệt đối. Tôi đã buồn biết bao khi em vẫn điện thoại, nhắn tin với những người thích em, thậm chí viết lại những tin nhắn yêu đương nồng nàn của họ để làm kỷ niệm. Mặc dù có thể em làm việc đó chỉ vì em tôn trọng tình cảm của người ta, và giữa em với người ta không có gì. Nhưng em đầu ngờ điều đó đã dần dần giết chết trái tim tôi. Tôi đã vô cùng khó chịu vì thấy tình cảm của mình bị chia sẻ. Tôi đã luôn dằn vặt với suy nghĩ không được em yêu 100%. Dồn nén lâu ngày và cũng có ngày nó nổ tung. Một loạt sự việc diễn ra làm tôi không khống chế nổi bản thân mình. Tôi đã xúc phạm em. Và mình chia tay. </span><br /></div>Vũ Quang Vinhhttp://www.blogger.com/profile/10010536421913435753noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3683811032402528508.post-38295902659830070482009-12-15T14:01:00.003+07:002009-12-15T14:42:10.497+07:00Tôi Như Đang Ở Dưới Vực Sâu<div style="text-align: justify; font-weight: bold; color: rgb(255, 0, 0);">Tôi như đang mơ, cuộc sống thực tại đang diễn ra mà tôi không định hình được. Mấy ngày hôm nay tôi cứ loanh quanh gần chỗ em ở cả trăm lần mà không biết mình làm vậy để làm gì, có ích gì nữa. Tôi ngồi quán nước gần chỗ em đi học, tự giấu mình để em không nhìn thấy, chỉ để được nhìn thấy em, được thấy em vẫn đi học. Để được thấy em vẫn vững vàng trên đường đời dù không còn tôi bên cạnh. Như vậy tôi mới yên lòng ra đi. Cầu chúc em mọi điều tốt đẹp nhất.<br />Tôi vẫn đang sống với thói quen mình vẫn còn ở bên nhau: nhớ em, yêu em, lo lắng cho em,..Có lẽ tôi chưa chấp nhận nổi một thực tế phũ phàng đã xảy ra: mình đã chia tay nhau.</div>Vũ Quang Vinhhttp://www.blogger.com/profile/10010536421913435753noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3683811032402528508.post-65983372158158129012009-12-14T21:52:00.005+07:002009-12-15T14:42:52.902+07:00Một Ngày Buồn Thật Là Buồn<div style="text-align: justify; font-weight: bold; color: rgb(255, 0, 0);">Tôi vừa mới chia tay người yêu. Một người tôi đã yêu hơn cả bản thân mình. Và cô ấy cũng vậy. Chúng tôi đã rất khó khăn để được ở bên nhau. Nhưng sự hờn ghen, sự cố chấp, sự khác nhau về suy nghĩ trong tình yêu đã làm cho chúng tôi xa rời nhau. Hờn ghen đã làm cho tôi hành động thiếu suy nghĩ, nói lên những lời xúc phạm cô ấy. Để rồi giờ đây hối hận cũng đã muộn màng. Trong lúc tôi nóng giận thì cô ấy lại không bình tĩnh mà cũng nóng như tôi. Vậy là chúng tôi chia tay. Chia tay khi mà không ai muốn. Chia tay khi cả hai vẫn còn đang rất yêu nhau. Buồn quá. </div>Vũ Quang Vinhhttp://www.blogger.com/profile/10010536421913435753noreply@blogger.com0